Xung quanh câu chuyện khánh thi tố ban tổ chức giải Khiêu vũ thể thao thiếu công bằng, kiện tướng dance sport đã dành cho phóng viên cuộc phỏng vấn thẳng thắn với nhiều thông tin và tình tiết bất ngờ.
"Họ coi thường chúng tôi"
Liên quan tới vụ việc Khánh Thi kêu oan cho hai vận động viên Ngọc An và Tố Uyên, ban tổ chức (BTC) đã trả lời rằng kết quả cuối cùng hôm trao giải mới đúng, còn kết quả ban đầu từ máy tính là do Ban thư ký nhầm lẫn. Khánh Thi nghĩ thế nào?
Họ trả lời như vậy là không đúng. Ban giám khảo chúng tôi chấm thi bằng máy tính bảng, kết quả truyền về máy chủ, từ đó ra kết quả điểm cuối cùng. Máy tính tự cộng điểm lại, con người chỉ cần bấm enter thôi thì làm sao có chuyện ban thư ký nhầm lẫn số báo danh như họ nói được.
Tôi đã làm hẳn clip để miêu tả lại quá trình chấm thi này. Kết quả điểm của Ngọc An, Tố Uyên do từ máy tính in ra là kết quả chính xác nhất.
Tôi đã từng kêu oan ngay sau 2 ngày thi đấu. Tôi cùng Phó Giám đốc Sở Đồng Nai trực tiếp đi lên gặp BTC. Họ đưa ra bản báo cáo của Ban thư ký tự nhận lỗi là do đánh máy nhầm. Tôi xin bản báo cáo đó thì họ nói, họ không có trách nhiệm phải gửi cho tôi. Tôi vẫn còn giữ nguyên thu âm cuộc nói chuyện hôm đấy.
Chuyện này ảnh hưởng nghiêm trọng đến các vận động viên, huấn luyện viên và cả trọng tài, giám khảo chấm thi suốt 2 ngày liền. Và nó còn là vấn nạn xã hội. Giống như là kết quả của ban giám khảo không hợp ý BTC thì BTC xé kết quả và công bố là nhầm lẫn.
Kiện tướng dance sport Khánh Thi
Khánh Thi hoàn toàn có thể im lặng trong chuyện này, dù sao đây cũng là việc của người khác. Tại sao Khánh Thi lại "ôm rơm rặm bụng" như vậy?
Tôi là một trong những người đầu tiên đem bộ môn khiêu vũ thể thao này về Việt Nam. Chúng tôi đã cống hiến hết mình cho nó từ khi còn là vận động viên, mang danh về cho tổ quốc với huy chương vàng Châu Á.
Chúng tôi là những người góp phần vào thành công của bộ môn này. Trước tôi và Chí Anh, đâu có ai biết tới bộ môn khiêu vũ thể thao, nhưng họ coi thường chúng tôi.
Thậm chí, khi tôi đi tới các cuộc họp, họ còn bảo không chào mời tôi. Họ mời những trọng tài không liên quan tới nội dung đó đến xem và bình luận. Họ giới thiệu đây là trọng tài bằng A, bằng B.
Tôi nói thẳng, "ở đây không ai đủ trình độ như tôi cả. Bởi vì không có ai trong những người ngồi đây đã từng nhảy được hạng toàn năng và đạt chức vô địch như tôi nên đừng có nói chuyện bằng A, bằng B, bằng C với tôi".
Còn những người lãnh đạo, họ chỉ là quản lý bộ môn chứ họ không phải là người có chuyên môn. Hiện tại, bộ môn khiêu vũ thể thao vẫn nằm trong liên đoàn thể dục chưa được tách riêng.
Nhưng chính vì thế, người quản lý mà không thấu đáo, không công bằng thì sẽ làm cho những người có chuyên môn như chúng tôi cảm thấy bức xúc vì mình không được trân trọng.
Hai vận động viên của Khánh Thi, Ngọc An - Tố Uyên.
"Nếu người bị oan là chồng tôi, tôi sẽ không kêu gào"
Khánh Thi có lường trước được những mất mát mà mình có thể sẽ phải gánh chịu trong chuyện này?
Tôi cũng sợ và suy nghĩ nhiều lắm trước khi lên tiếng kêu oan cho vận động viên của mình. Nhưng nếu tôi không đứng ra bảo vệ họ thì ai sẽ làm điều đó. Nếu người bị oan là chồng tôi, tôi đã không kêu gào.
Và tôi biết mình sẽ mất hết. Tôi chắc chắn sau vụ việc này, tôi sẽ không còn liên quan gì tới bộ môn khiêu vũ thể thao ở Việt Nam vì tôi kiện tới ban tổ chức rồi thì còn ai mời tôi nữa.
Thậm chí, một số trọng tài yếu bóng vía cũng không dám lại gần tôi, vì họ cần được chấm thi các giải quốc gia.
Các đơn vị tổ chức giải nhỏ cũng sợ tôi làm cho liên luỵ nên tránh xa. Họ nghĩ rằng tôi không thể thắng nổi BTC trong cuộc đấu này.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});Sau những ngày vừa qua, rất nhiều người né tránh tôi nhưng Chí Anh và Hồng Việt Thu Trang thì chấp nhận mất tất cả để đi cùng tôi.
Họ cũng chính là những người đem bộ môn này về Việt Nam cùng tôi. Họ hiểu giá trị của việc đó và nói "không thể để Khánh Thi đơn độc một mình được".
Chí Anh vừa được vào biên chế của Hà Nội xong. Khi Chí Anh đến livestream với tôi vào ngày 3/12 thì trưởng bộ môn của Chí Anh ở Hà Nội đã nhắn tin cho Chí Anh rằng "em đi mà đã xin phép chưa". Và tôi biết chắc, khi Chí Anh về Hà Nội thế nào cũng bị chuyện này chuyện kia.
Hồng Việt Thu Trang là người chuyên tổ chức giải nhưng cũng chia sẻ là cảm thấy xấu hổ về chuyện như thế này.
Chúng tôi mất về chính những gì chúng tôi cố gắng, cống hiến suốt bao nhiêu năm qua. Tôi học hành bao nhiêu năm để thi được cái bằng trọng tài quốc tế cho nên chúng tôi trân trọng cái giá trị khi mình ngồi chấm. Thì tại sao họ lại coi thường và xé toạc tờ giấy đó đi như thế.
Vợ chồng Khánh Thi - Phan Hiển.
Khánh Thi biết mình mất hết mà vẫn làm?
Đúng. Tôi thậm chí còn lường cả tình huống là liên đoàn Việt Nam viết thư lên liên đoàn quốc tế rằng, người trọng tài này đang làm sai chức năng của mình, để không cho tôi đi chấm quốc tế nữa. Chí Anh và Hồng Việt Thu Trang cũng chấp nhận mất tất cả đề đồng hành cùng tôi.
Nhưng tôi tin cùng với tiếng nói của cộng đồng mạng, chúng tôi sẽ bảo vệ được sự thật. Trong sự việc lần này, rất nhiều đồng nghiệp ủng hộ tôi.
Tôi chính là người 5 giờ sáng đi ra nhà thi đấu, bới tìm tờ giấy kết quả bị xé trong thùng rác. Lúc đó nhà thi đấu còn tối om. Tôi xin bảo vệ cho luồn qua khe cửa đi vào vì tôi biết 6 giờ sáng cô lao công sẽ đi dọn dẹp. Tôi lục từng thùng rác, thậm chí cả thùng rác nhà vệ sinh nam. Chính vì tôi có bằng chứng nên mới dám kêu oan cho vận động viên của mình.
"Thấy con dâu đấu tranh dùm người khác, bố mẹ tôi ghét lắm"
Còn gia đình thì sao, mọi người có ủng hộ hai vợ chồng Khánh Thi không?
Dĩ nhiên là không. Bố mẹ tôi chưa bao giờ ủng hộ chồng tôi đi thi nhảy, dù chồng tôi là người duy nhất 10 năm vô địch quốc gia, 3 lần vô địch đại hội thể thao - sự kiện 4 năm mới tổ chức một lần, phải đấu với hơn 30 cặp vận động viên khác để giành chức vô địch.
Bố mẹ chồng tôi là doanh nhân bất động sản. Ông bà muốn con mình sung sướng chứ đâu muốn con cái hi sinh bao nhiêu tiền của, công sức, tâm huyết rồi cuối cùng lại bị như vậy.
Khánh Thi quyết tâm bảo vệ vận động viên của mình tới cùng.
Thấy con dâu đấu tranh dùm người khác, ông bà ghét lắm. Thậm chí, mẹ chồng tôi đã hỏi một câu rất đau. Đó là: "Bao nhiêu năm nay chúng mày hi sinh vì cái gì? Chúng mày hi sinh vì bộ môn đó rồi chính nó lại lật chúng mày, vậy hi sinh làm gì"?
Một năm, chúng tôi đầu tư 5 tỉ cho bộ môn này. Với số tiền đó, chúng tôi có thể mua được căn chung cư đẹp để ở hoặc làm từ thiện thì cũng xây được rất nhiều căn nhà cho những người cơ nhỡ.
Tôi không nói đùa vì tất cả những người theo bộ môn này đều hiểu, một gói đá đính trên áo, vài hột cũng đã hơn 2 triệu đồng. Chúng tôi đâu có đính vài hột, mà đính đầy người. Vậy thì một bộ đồ bình thường nhất cũng 20, 30 triệu.
Nghệ sĩ lại thích mặc đẹp, đâu ai muốn mặc đi mặc lại một bộ hoài. Rồi đi châu Âu một chuyến, riêng tiền vé khứ hồi cũng 500 đô tới 1.000 đô chưa kể tiền ăn ở. Bay ra bay vào Hà Nội cũng 200, 300 đô rồi.
Nói chung, khiêu vũ thể thao là bộ môn cực kỳ xa xỉ, khi chúng tôi hết lòng vì nó mà người ta không trân trọng thì tôi rất bức xúc. Chúng tôi chỉ cần họ trân trọng mình thôi.
Cảm ơn Khánh Thi đã chia sẻ!
$('.VCSortableInPreviewMode[type=VideoStream]').each(function () {var w = $(this).attr('data-width');var h = $(this).attr('data-height');var src = $(this).attr('data-src'); if(src==null)src ='https://vcplayer.mediacdn.vn/1.1/?vid='+ $(this).attr('data-vid');var videoId = $(this).attr('videoid');src = src.replace('&', '&');var param = '0;0;0;0';try {param = admParamTvc(0);} catch (e) {console.log('Loi video moi:' + e);} src = src + '&_videoId=' + videoId; src = src + '&_admParamTvc=' + param; var iframe = '