Bác tài cơ quan khác chạy Mercedes, khen vợ tôi có tấm lòng tốt hơn vợ ông ta (vợ hai tôi chung tình lắm, sao bác ấy biết nhỉ?). Hôm trước, bác ấy đá mạnh vài phát vào mông xe của bác í và nói: "lòng mề hỏng hết cả". Mặc dù hình như xe bác sinh 2005.
Tôi dông dài một chút, bởi mấy khi được khoe vợ mình. Tôi mê nàng đắm đuối. Ba năm rồi mà nàng chưa đòi hỏi bất cứ điều gì. Đến tận hôm qua nàng mới ứ hự hờn dỗi với tôi một lúc. Tôi tặng nàng 4 cái Bugi Nhật đúng zin vậy là nàng lại êm ru. "Quả là gãi đúng chỗ ngứa, lắp đúng chố nàng cần".
Mấy cô nương AT ẽo ợt đi phía trước, nàng bảo tôi ấn mạnh tới chút nữa, thế là alê à lế à lê… nàng nhổm mông, khói phụt thẳng vào AT kia.
Tôi mê cái tính hiền lành của nàng. Hiền như cục đất. Nàng không làm mình làm mẩy. Vài người cứ bảo rằng nàng háu ăn. Nhưng tôi thấy nàng ăn cũng chả nhiều hơn vợ mấy người bạn. Đi chơi xa, nàng ăn có 8 mẩu (lít) cho khoảng cách ánh sáng đi trong 0.000333 s (100 km).
Cái chính làm tôi phê vì nàng uốn éo, lắc mông, zọt… thật không thể chê được. Mặc cho tôi nóng giận, đôi khi ấn mạnh, đôi khi cúp cua, đôi khi kéo tay, gẩy tay, nàng hòan toàn ngoan ngoãn theo. Và chắc chắn với nàng, chân tay tôi có to có nhỏ, nhưng không bao giờ chân khác bị teo.
Bùi Tuấn Anh