Tính sơ ở VN có đến vài chục loại trà khác nhau. Tùy sở thích mà người ta chọn trà sen, trà lài hay trà khổ qua, trà hoa cúc, trà actisô, trà trái vải, trà trái nhàu...
Phần đông người miền Nam dùng trà lài có hương nhẹ nhàng, thoảng và đơn giản trong cách pha chế. Người ta có thể pha trà trong ấm kiểu, bình thủy tinh, thậm chí còn có món “trà đá” kèm theo mỗi bữa ăn đựng trong chiếc bình nhựa. Trong tiết trời lành lạnh, buổi sớm đầy sương mù, người miền Bắc thích dùng trà sen. Hương sen thơm nồng thật lâu tan. Chiếc ấm phải làm bằng đất nung, chung trà nhỏ xíu, chỉ ước chừng “vài ngụm” là cạn, được đặt trên chiếc khay bằng tre hun khói cho sậm màu. Cái đặc biệt là chiếc ấm trà không bao giờ súc hay rửa. Ấm để càng lâu năm thì hương trà càng đậm đà, càng ngon vì ấm bằng đất hấp thụ hương trà mỗi ngày.
Nếu là buổi sáng, trà phải được pha đậm. Bao giờ cũng phải rửa trong một ít nước đầu rồi đổ đi. Nước sau sẽ ngon, sạch sẽ và hương không bị lẫn. Có thể dùng trà sen, lài hay hoa cúc. Các loại trà mang hương trái cây nên uống vào các buổi xế chiều hay tối. Không dùng vào đúng bữa ăn vì như thế sẽ làm món ăn mất ngon mà thay vào đó là trà thường, pha loãng, hơi đăng đắng là hợp nhất. Nó vừa giúp dễ tiêu hóa đồng thời làm bay mùi thức ăn.
Với những ai đã “quen” trà, mỗi buổi sáng trước khi bắt đầu một công việc mới, dành ít phút ngồi bên bình trà con, thêm một vài chiếc bánh ngọt thì đã là một bữa sáng đầy thú vị.
(Theo Sài Gòn Tiếp Thị)