Gió mùa về qua những ô cửa cũ kỹ se sắt lạnh, phủ bụi thời gian. Chỉ là cơn gió vô tình nhè nhẹ mà cuốn bay tất cả, bao kỉ niệm dồn ép trong tim như vỡ òa...
Hà Nội trời trở gió rồi đấy anh biết không?
Anh đã đến một nơi rất xa bỏ mặc em chơi vơi trong những thước phim kỉ niệm. Trong những ngày gió như thế này em biết bấu víu vào đâu khi những mảnh kí ức ấy như muốn quật ngã đôi chân em. Bước trên những con phố thân quen mà chỉ chực òa khóc...Phố vẫn thế, em vẫn thế mà anh đâu mất rồi!
Này là con đường hoa sữa của những ngày xưa, em giấu mình trên bờ vai anh trốn tránh thứ hương thơm quá đỗi nồng nàn ấy.
Này là cây cầu chứng kiến buổi hò hẹn đầu tiên, tay nắm tay cùng ngắm hoàng hôn của những ngày gió, mơ màng trong thứ hương thơm tình đầu ấy mà giờ sao chỉ thấy tê lòng.
Này là góc quán café quen thuộc của những ngượng ngùng,của những hờn dỗi, của những cái nắm tay ngọt ngào! Giờ chỉ còn mình em tự làm mình đau với những mảnh vỡ kí ức.
Tất cả ùa về theo làn gió kỉ niệm phá tan tành sự cố gắng mạnh mẽ của em bấy lâu. Có những lúc em tưởng rằng mình đã quên hết mà sao hôm nay lại nhớ không thiếu một chút nào. Là vì gió mang theo kỉ niệm trở lại đây hay là vì em cứ tự dối lòng mình trong khi chưa bao giờ quên đi được nó
Kể từ ngày anh lặng lẽ rời bỏ em để đi đến khoảng trời xa xôi đầy tuyêt trắng ấy, chỉ còn lại mình em đối diện với những giấc mơ màu hồng, với những viễn cảnh tương lai tươi đẹp mà đôi ta đã từng vẽ nên. Em biết cất nó vào đâu đây khi trái tim đã mang quá nhiều thương tổn. Đây là cuộc sống thật không phải là cuốn phim truyền hình chỉ một cái chớp mắt là qua mấy mươi năm, những đớn đau này có diễn viên nào thế được cho em. Từng giây từng phút em đang phải tự mình trải qua, phải đối diện với quá khứ như dao cứa vào tim từng chút một đau nhói.
Nhưng em biết kỉ niệm mãi mãi chỉ là quá khứ, có quay ngược lại được thời gian cũng chẳng thể thay đổi được gì! Anh vẫn cứ phải đi về phía chân trời không em ấy, cách xa vẫn cứ hoàn cách xa. Là vì cuộc sống xô bồ đâu trách được ai,
Và em cũng chẳng còn đủ hy vọng để mong chúng mình sẽ gặp lại, đường đời muôn ngả ngàn lối sẽ có con đường hạnh phúc dành cho em.
Bình Yên -