Thỉnh thoảng, mua một cuốn sách hoặc một đĩa hát về nhà, đĩa hát sau khi nghe qua một lần, không thích lắm, thế là bỏ nó lâu ngày trong ngăn kéo. Cuốn sách đó, sau khi lật qua vài trang, liền đặt sang một bên luôn.
Qua rất lâu, bạn tình cờ phát hiện cuốn sách này trên giá sách, xem xong, có cảm giác tiếc rằng gặp gỡ muộn màng, sách hay như thế, vì sao bạn quên mất sự tồn tại của nó?
Rồi ngày nào đó năm nào đó, bạn mở ngăn kéo, vô ý nhìn thấy đĩa hát chỉ nghe qua một lần kia, bạn lại bật nó lên, giai điệu và lời hát truyền cảm ấy khiến bạn rung động, thì ra bạn đã bỏ lỡ bài hát hay như thế. Hồi đó vì sao không thích nhỉ?
Mỗi người luôn sở hữu một hai cuốn sách không nhớ tới hoặc một hai đĩa hát chẳng có ấn tượng, thời gian trôi đi, tình cờ gặp lại , mới hối hận mình đã bỏ lỡ một cuốn sách hay, lãng quên một bài hát hay.
Có lẽ, đó không phải là lãng quên, mà là thời gian không đúng. Lần đầu tiên khi nghe đĩa hát này, nó không thể chạm đến tâm linh bạn, là vì tâm cảnh lúc ấy khác. Cuốn sách kia không thể khiến bạn kinh diễm, chỉ bởi lúc ấy bạn còn chưa có sự lĩnh ngộ đó.
Người dạo chơi bên cạnh chúng ta, có lẽ đều đang chờ đợi một sự lĩnh ngộ, chờ đợi lúc thích hợp gặp lại, thời gian đúng rồi, bạn sẽ phải lòng người ấy, may thay, kiếp này các bạn vẫn còn gặp được nhau.
Trương Tiểu Nhàn