Nhưng những câu nói dạng đùa vui, hài hước, trêu chọc lại có thể chính là câu nói chân thành, thể hiện tình yêu vô bờ bến của người chồng dành cho người vợ.
Tôi vốn xưa nay nghĩ, chuyện đàn ông ngại nói lời yêu là chuyện phổ biến, ít đàn ông có thể hay nói lời ngọt ngào. Vì căn bản, họ không thích thể hiện quá bản thân mình, hoặc không thích người phụ nữ của mình suốt ngày huyễn hoặc vào tình yêu. Bởi thực chất, đâu cần phải nói ra liên tục mới là yêu. Nhiều người còn bị mang tiếng là hoa mỹ, bóng bẩy, bay bướm khi chỉ suốt ngày tâm sự ngọt ngào với vợ. Rồi có người còn bị gán cho tội lăng nhăng, nịnh hót vì suốt ngày chỉ biết nói lời yêu.
Tôi là đàn ông, suốt ngày bị vợ trách vô tâm vì không hay nói lời yêu thương vợ. Vợ tôi là người ưa lãng mạn nên mỗi lần đi làm, vợ đều hôn lên má tôi chào tạm biệt. Tôi cũng cười đáp lại và hôn chào tạm biệt vợ. Tôi thường hay tỏ ra vô tư, thờ ơ trước lời nói ngọt ngào của vợ. Ví như vợ bảo ‘anh có yêu em không?’, tôi chỉ cười và đáp ‘để anh xem đã’. Hay khi vợ nói ‘chồng ơi, em yêu anh nhất trên đời’, tôi chỉ cười và bảo ‘thật không, còn yêu ai nhất trên đời nữa không? Chắc gì đã yêu đến thế?’. Những câu nói như vậy so với nhiều người có vẻ hơi khác. Ví như, tôi có thể đáp lại vợ rằng ‘anh cũng yêu vợ của anh nhiều lắm!’, nhưng tôi lại thấy điều đó có phần sến súa, thấy khó chịu và không đúng với mình lắm.
Đôi khi câu nói ‘anh yêu em’ hay ‘em yêu anh’ chỉ nên dùng vào lúc nào thực sự hợp lý, giống như một sự biết ơn, một sự cảm kích. Đó mới là lời nói có giá trị. (ảnh minh họa)
Tính tôi không thích nói thẳng ra, cứ thích vòng vo, hài hước kiểu đó thì mới thấy vui. Tôi luôn nghĩ, chuyện vợ chồng yêu nhau chỉ cần bằng hành động là hiểu. Lời nói yêu đương đôi khi lại nhàm chán nếu cứ nói suốt ngày, nói liên tục. Nó sẽ thành thời nói vô giá trị giống như một câu hỏi thăm nếu như lúc nào bạn cũng muốn dùng nó.
Đôi khi câu nói ‘anh yêu em’ hay ‘em yêu anh’ chỉ nên dùng vào lúc nào thực sự hợp lý, giống như một sự biết ơn, một sự cảm kích. Đó mới là lời nói có giá trị.
Vợ chồng tôi sống với nhau mấy năm nay, có với nhau một cô con gái đã 4 tuổi nhưng chưa lần nào cãi vã. Tôi cũng không hay thể hiện bằng lời nói, vợ tôi lúc nào cũng bảo tôi vô tâm. Vợ bảo, hỏi gì chồng cũng làm ngơ, cũng cười cười, chẳng biết là chồng yêu vợ được bao nhiêu. Không lẽ, tôi lại phải nói, anh yêu vợ nhiều lắm, yêu suốt đời à? Chẳng phải người ta thường bảo ‘hãy nói yêu thôi, đừng nói yêu mãi mãi’ sao.
Tôi luôn nghĩ, hứa hẹn là điều tốt nhưng chỉ hứa hẹn với những điều có kế hoạch, chắc chắn làm được chứ đừng thề thốt hứa hẹn rằng, cả đời này anh chỉ yêu mình em, hay cả đời này anh sẽ chăm sóc cho em và con. Vì có những chuyện, ngày hôm nay không bao giờ có thể nói trước và sẽ thay đổi mà ta không thể nào ngờ tới.
Vợ thường trách cứ tôi, tôi cũng hay nói với vợ rằng, không phải cứ nói yêu thì mới là yêu, và không phải không nói yêu là không yêu. Nên chị em phụ nữ, đừng bao giờ đòi hỏi chồng mình nói lời yêu thương ngọt ngào suốt ngày. Tôi là đàn ông, tôi nghĩ, những gã chỉ giỏi nói yêu, chỉ giỏi nịnh vợ thì chẳng làm được mấy công trạng đâu. Nếu họ chăm sóc vợ con, quan tâm vợ con, đó đã là một thứ tình yêu vĩ đại rồi, đâu cần nói ra bằng lời. Tin tôi đi, đàn ông kiệm lời, làm nhiều mới tốt. Còn những gã hay nói, chẳng hay làm thì nên suy tính lại, nhé chị em. Đừng bị những lời mụ mị làm cho mờ mắt, đừng chỉ yêu bằng tai như vậy nha chị em!