Kien thuc online
  • CUỘC SỐNG
    • Kinh nghiệm cuộc sống
    • Đồng cảm
    • Thú cưng
    • Mẹo vặt cuộc sống
  • TIN TỨC
    • Học hành - tuyển sinh
    • Thông tin việc làm
    • Tin tức online
    • Tin tức thị trường
    • Điện ảnh
    • Showbiz
    • Ca nhạc
  • KHÁM PHÁ
    • Những điều kỳ thú
    • Lý dịch
  • THỜI TRANG
    • Ngành thời trang
    • Chân dung nhà thiết kế thời trang
    • Tư vấn bí quyết mặc đẹp
    • Phối - Mix đồ
    • Tin tức thời trang
  • DU LỊCH
    • Du lịch trong nước
    • Du lịch quốc tế
    • Văn hóa du lịch
  • Xe cộ
    • Xe 2 bánh
    • Xe 4 bánh
  • Hình ảnh
    • Thiên nhiên hoang dã
    • Duyên dáng Việt Nam
    • Hot girl
    • Nhà đẹp
    • Hoa Hậu
    • Kiến trúc
    • Ảnh trẻ thơ
  • Kiến thức Online
  • Cuộc sống
  • Đồng cảm
  • Nhật ký cuộc sống
  • Mẹ mất 7 ngày bố dượng đã đuổi tôi khỏi nhà, 10 năm sau quay lại, tôi bật khóc khi mở cửa ra

Mẹ mất 7 ngày bố dượng đã đuổi tôi khỏi nhà, 10 năm sau quay lại, tôi bật khóc khi mở cửa ra

Mẹ mất 7 ngày bố dượng đã đuổi tôi khỏi nhà, 10 năm sau quay lại, tôi bật khóc khi mở cửa ra

Tôi năm nay 46 tuổi. Cái tên Bình An là do mẹ đặt cho tôi, chỉ mong tôi được lớn lên khỏe mạnh, sống an yên giữa cuộc đời nhiều biến động. Nhưng cuộc đời tôi, từ nhỏ đến lớn, chưa...

29/08/2025 Đăng bởi Kiến Thức Online
kien thuc online
Nội dung bài viết

Tôi năm nay 46 tuổi. Cái tên Bình An là do mẹ đặt cho tôi, chỉ mong tôi được lớn lên khỏe mạnh, sống an yên giữa cuộc đời nhiều biến động. Nhưng cuộc đời tôi, từ nhỏ đến lớn, chưa bao giờ là một con đường bằng phẳng.

Tôi không biết mặt bố ruột mình. Khi mẹ mang thai tôi được 5 tháng, bố phát hiện mắc ung thư. Ông vì tiết kiệm tiền cho mẹ sinh nở mà không chịu vào viện, cắn răng chịu đựng cơn đau cho đến khi tôi ra đời. Chưa đầy một tháng sau, bố qua đời. Mẹ đặt tên tôi là Bình An, có nghĩa là hy vọng, là niềm an ủi sau mất mát quá lớn.

Tuổi thơ của tôi là những tháng ngày lam lũ cùng mẹ. Ban đầu còn có ông nội phụ giúp, nhưng sau ông cũng ngã bệnh. Từ đó, mẹ một mình gồng gánh nuôi tôi. Mãi đến năm tôi 5 tuổi, mẹ tái hôn. Người đàn ông ấy mang theo một cô con gái lớn hơn tôi 5 tuổi, từ đó, tôi có thêm một người chị.

Người đàn ông ấy tên Hưng, và ông nội dặn tôi phải gọi ông là “bố Hưng”. Ban đầu, tôi không gọi ông là bố. Tôi lạ lẫm, xa cách. Nhưng ông luôn nở nụ cười hiền hậu, làm lụng chăm chỉ, đối xử tốt với mẹ tôi, và cũng rất thương tôi. Dần dần, tôi chấp nhận ông là người bố thứ hai trong đời mình, dù chẳng có chung giọt máu.

Bố Hưng không phải người nói nhiều, nhưng mọi hành động đều chân thành. Khi ông nội tôi còn sống, ông không để ông nội động tay vào việc gì.

Sau này, khi ông nội mất, trong làng không ai còn nể trọng một người đàn ông “ngoại tộc” như bố Hưng, bởi ông không phải là người cùng làng. Gia đình tôi bị ức hiếp không ít. Mẹ quyết định cùng bố dượng về quê ông sinh sống, nơi có anh em họ hàng ông đông đúc, đoàn kết.

Mẹ mất 7 ngày bố dượng đã đuổi tôi khỏi nhà 10 năm sau quay lại tôi bật khóc khi mở cửa ra - 1

Năm tôi lên 5 tuổi, mẹ tái hôn. (Ảnh minh họa)

Dù không ruột rà, nhưng ông luôn xem tôi như con đẻ. Đi học xa, ông lo từng đồng sinh hoạt phí. Dù nhà nghèo, mẹ tôi bệnh nặng, ông vẫn nói:

- Chỉ cần con chịu học, nhà có bán hết cũng lo cho con đến cùng.

Tôi luôn ghi nhớ câu ấy trong tim.

Mẹ tôi sức khỏe yếu, bệnh càng nặng theo năm tháng. Chị tôi vì vậy phải nghỉ học sớm, ở nhà phụ việc, còn tôi thì được đi học tiếp. Tôi thấy thương chị, càng cố gắng học giỏi để không phụ lòng mọi người. Nhưng chính việc tôi được tiếp tục đi học lại khiến chị tôi dần sinh lòng oán trách.

Năm tôi học lớp 11, chị cãi nhau dữ dội với bố Hưng vì chuyện lấy chồng, nói ông chỉ lo cho người ngoài, không quan tâm đến con gái ruột của mình. Đó là lần đầu tiên và duy nhất ông đánh chị.

Chị bỏ nhà đi lấy chồng xa, hai năm không về. Mẹ tôi vì chuyện này luôn day dứt. Khi mẹ qua đời đúng lúc tôi vừa thi xong đại học, bố Hưng đến bên tôi và nói:

- Mẹ con dặn, từ nay con về ở với cậu . Căn nhà cũ của mẹ con đã để lại cho bố ở. Còn nhà này bán đi rồi, đây là 50 triệu cho con làm học phí đại học. Từ nay, chúng ta không còn quan hệ gì.

Tôi sững sờ. Mẹ vừa mất 7 ngày, ông đã ruồng rẫy tôi. Tôi khóc, xin để tôi tiếp tục làm con ông, hứa sẽ phụng dưỡng ông cả đời. Nhưng ông chỉ lặng lẽ quay đi, nói:

- Ta chưa từng nghĩ nhờ cậy gì con. Ta không lo nổi 4 năm đại học nữa, đừng tìm ta nữa.

Cứ thế, tôi dọn về ở nhà cậu, đau đớn, oán hận, tuyệt vọng. Tôi từng nghĩ, thì ra không máu mủ ruột thịt nên người ta quay lưng dễ dàng đến vậy.

Suốt những năm đại học, tôi vừa học vừa làm thêm để đỡ đần cậu mợ. Sau đó, tôi thi đỗ cao học, rồi trở thành giảng viên đại học. Tôi lập gia đình, sống ổn định, có thể gọi là thành đạt. Nhưng trong tim, vết thương về bố Hưng chưa bao giờ lành.

Mẹ mất 7 ngày bố dượng đã đuổi tôi khỏi nhà 10 năm sau quay lại tôi bật khóc khi mở cửa ra - 2

Mẹ mất 7 ngày bố dượng đã đuổi tôi đi. (Ảnh minh họa)

Từ khi dọn đi, tôi chưa bao giờ gặp lại bố Hưng. Về quê thăm cậu mợ cũng không, chỉ về thắp hương mỗi dịp Tết rồi lại đi. Cho đến Tết năm ấy, tôi dẫn vợ về nhà cậu chúc Tết. Trước lúc ra về, cậu tôi giữ lại, nói:

- Bình An, con hãy về đi thăm bố Hưng đi. Ông ấy ăn Tết một mình, tội lắm.

Tôi cười nhạt:

- Ông ấy bỏ con rồi. Còn tình cảm hay máu mủ gì đâu mà phải thăm?

Cậu nhìn tôi rất lâu, rồi nói:

- Cậu có lỗi với con. Có chuyện cậu giấu con suốt 10 năm qua.

Câu chuyện sau đó khiến tôi như chết lặng. Hóa ra, căn nhà bán đi năm đó không phải nhà của mẹ tôi mà chính là căn nhà của bố Hưng.

Mẹ tôi trước khi mất dặn bán nhà để lo cho tôi, nhưng nhà mẹ quá rẻ nên bố Hưng đã lặng lẽ bán căn nhà của mình, lấy 50 triệu làm học phí cho tôi. Phần còn lại, ông mang đi trả khoản nợ ngày đó vay mượn chữa bệnh cho mẹ tôi, rồi ông đi làm thuê khắp nơi. Tiền cậu đưa tôi học mỗi năm thực ra cũng là tiền ông gửi.

Ông cố tình dựng nên kịch bản “ruồng rẫy” để tôi không phải áy náy, không từ bỏ con đường học vấn. Ông sợ nếu tôi biết sự thật, sẽ từ chối học tiếp. 10 năm nay ông sống vất vưởng, khổ cực.

Nghe xong, tôi phát điên chạy về nhà cũ. Cánh cổng cũ kỹ lần đầu tiên không khóa. Tôi đẩy cửa bước vào. Vừa thấy tôi, ông sững người, rồi ôm chầm lấy tôi, nói:

- Bên ngoài lạnh lắm, mau vào nhà đi con.

Tôi không kìm được nước mắt, quỳ xuống:

- Bố, là con sai rồi. Con trách nhầm bố suốt 10 năm qua. Con bất hiếu, xin bố tha thứ.

Ông luống cuống kéo tôi dậy, vừa nói vừa khóc:

- Con là con của bố. Sao bố lại trách con?

Chúng tôi ôm nhau thật chặt. Khoảnh khắc đó, tôi biết mình đã tìm lại được gia đình. Giờ đây, mỗi khi có ai hỏi tôi: “Bố anh là ai?”, tôi đều mỉm cười, tự hào mà nói: "Bố tôi không sinh ra tôi, nhưng đã cho tôi cả cuộc đời”.

Mẹ mất 7 ngày bố dượng đã đuổi tôi khỏi nhà 10 năm sau quay lại tôi bật khóc khi mở cửa ra - 3

Xem thêm: Người tình dùng cái thai để ép tôi đưa 4 tỷ nuôi con, vợ đã cứu tôi một “nước cờ”

Biếu nhà chồng hộp bánh trung thu đắt tiền nhưng mẹ chồng rao bán lại, tôi vội vàng xin lỗi bà Lương tôi gấp 10 lần bạn trai, ngày tổ chức đám cưới ai cũng ghen tị
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Lương tôi gấp 10 lần bạn trai, ngày tổ chức đám cưới ai cũng ghen tị
Năm nay tôi 28 tuổi, là giám đốc phát triển sản phẩm của một công ty với mức lương 9 con số. Công việc bận rộn nhưng tôi thích cảm giác thỏa mãn này. Năm ngoái tôi gặp Minh, một chàng trai...
[Chi tiết...]
Bụng bầu đã vượt mặt, diễn viên Hương Giang vẫn giấu mặt bạn trai và duy trì 1 thói quen đặc biệt khi yêu
Đến nay, diễn viên Hương Giang đã bên bạn trai gần 1 một năm, cô cũng đang mang thai lần 2 và bụng bầu đã vượt mặt. Tuy nhiên, nữ diễn viên Lặng yên dưới đáy vực sâu vẫn giấu mặt bạn...
[Chi tiết...]
Chàng rể Tây nịnh mẹ vợ cực khéo, không ngại dầm mình trong nước lũ cùng vợ đi cứu trợ
Trong những ngày bão lũ, hình ảnh anh Tây lội nước , chia cơm cho bà con vùng lũ nhận được sự chú ý lớn từ cộng đồng mạng. Theo đó, chàng Tây này là anh Nathan Keers (sinh năm 1991, người Anh)...
[Chi tiết...]
Nhìn món quà con gái tặng sau 3 năm học ở thành phố, chồng tôi ôm ngực ngã xuống đất
Tôi định dừng lại ở 2 con để nuôi dạy cho tốt nhưng chồng vẫn muốn sinh 3 đứa cho vui cửa vui nhà và về già có nhiều con chăm sóc. Chiều chồng, tôi cố gắng sinh thêm đứa nữa nên sau khi...
[Chi tiết...]
14 điều ít biết về những cô gái sống nội tâm
1. Họ có thể không để ý đến sinh nhật của bạn Nếu như bạn chỉ là một đồng nghiệp làm cùng phòng không hơn không kém, thì chuyện này với họ là...
[Chi tiết...]
Gửi người đàn ông cuối cùng ở lại bên cạnh cuộc đời em...
Anh trốn em kỹ đến vậy sao? Em tìm mà chẳng ra, tìm mà chẳng gặp, nhưng em tin một ngày nào đó sẽ tìm được anh, chỉ là anh trốn em ở một nơi nào đó...
[Chi tiết...]
Những điều các nàng FA cần “khắc cốt ghi tâm”
Đừng vì ế mà "nhắm mắt" đồng ý yêu ai đó. Nhiều cô gái đã duy trì một tình yêu sai lầm chỉ vì họ sợ sự cô đơn, sợ ế, sợ phải đối mặt cuộc sống...
[Chi tiết...]
Đừng tự trói mình với bóng hình của ai...
Với ai thực sự trân trọng trọng tình yêu, chia tay sẽ là điều không dễ dãi. Những cô gái từng đổ vỡ, thất bại trong tình yêu thường hay giữ hoài...
[Chi tiết...]
Gửi tôi – Cô gái ghiền cô đơn
“Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ” Tấm bé! Cô đơn là khi bị lũ bạn bo xì không cho chơi chung, là đi học bị bọn nó bắt nạt rồi tự thấy tủi thân....
[Chi tiết...]
LIÊN KẾT SITE
  • Thời trang nam
  • Golden Face
  • Xưởng may quần jean
DANH MỤC
  • Thơ tình
  • Truyện ngắn
Quảng cáo
4MEN SHOP
KIENTHUCONLINE.ORG Website là sự tổng hợp kiến thức online từ nhiều nguồn hữu ích

Liên hệ:
Website là một blog riêng của cá nhân tôi nếu bạn đọc có nhu cầu góp ý vui lòng liên hệ kienthuconline.org@gmail.com
  • Email: kienthuconline.org@gmail.com

Web hay: JeanTienMai   -  Cân Nguyên Hùng
DANH MỤC
  • Công nghệ
  • Tin học
  • Cuộc sống
  • Khám phá
  • Thời trang
  • Ẩm thực văn hóa du lịch
  • Xe
  • Online
WEB HỮU ÍCH
  • Danhsachcuahang.com
  • Thông số sản phẩm

© Copyright 2025. All Rights Reserved by KIENTHUCONLINE.ORG