Che giấu mọi thứ bằng đôi môi đỏ hiện lên giữa nước da trắng, cô hiểu mình giấu được bao nhiêu điều trước bao nhiêu con mắt thiên hạ! Giấu nỗi đau, giấu sự cô đơn, giấu cả những tháng ngày hạnh phúc xưa cũ... Cứ thế, cô thấy mình mạnh mẽ biết nhường nào! Cô quen dần với mọi thứ, sống với đôi môi đỏ đầy tự tin, đầy kiêu hãnh đến bất cần, chẳng cần một ai ở lại cùng cô!
Cô đã chẳng còn thích đánh son nhẹ nhàng kiểu như tự nhiên và đáng yêu nữa. Chẳng biết từ bao giờ cô lại yêu những màu son đậm, có những màu đôi lúc cô cảm tưởng giống như máu nhưng cô vẫn thích nó, không yêu chúng đến mê mẩn nhưng luôn là chọn lựa đầu tiên với cô.
Một cô gái tôn thờ sự độc lập, nhưng không có nghĩa là không yêu thương! Cô đã từng... Cũng là đứa luôn đón chào tình cảm lúc nó đến, nhưng cô đã chẳng còn trông mong vào một thứ tình cảm bền chặt lâu dài. Người ta đến bên cô rồi lại đi...
favim
Cô ghét nước mắt, nên cô cũng chẳng bao giờ khóc khi một ai đó rời xa cô! Nhưng cô cũng thật ghét cái hình ảnh của mình trong gương khi mà ai đó đi... và rồi nhìn thấy một đứa nhợt nhạt còn đứng đó! Cô ghét!
Nó thật xấu xí!
Che giấu mọi thứ bằng đôi môi đỏ hiện lên giữa nước da trắng, cô hiểu mình giấu được bao nhiêu điều trước bao nhiêu con mắt thiên hạ! Giấu nỗi đau, giấu sự cô đơn, giấu cả những tháng ngày hạnh phúc xưa cũ... Mỉm cười!
Cứ thế, cô thấy mình mạnh mẽ biết nhường nào! Cô quen dần với mọi thứ, sống với đôi môi đỏ đầy tự tin, đầy kiêu hãnh đến bất cần, chẳng cần một ai ở lại cùng cô!
Để rồi, khi xoá đi đôi môi ấy, cô lại thấy một đứa thật ngốc nghếch, một đứa thật yếu đuối...
Tô son đi em
Để thấy mình còn tươi tắn trong gương
Kẻ mắt đi em
Nhìn đời còn đẹp, sao lại phải ngân ngấn nước
Em đã già đâu sao cứ u sầu ủ úa
Đời còn dài mà, rồi có người lại đến bên em thôi
Khóc làm chi
Làm gì có ai biết
Người ta quay đi sẽ chẳng bao giờ ngoái lại
Em khóc khờ dại, người đi cũng chẳng thương xót
Khóc để mình thương hại mình sao em?
Cười đi em
Ngày mai mặt trời còn ló rạng
Trái đất vẫn quay nào ai hiểu em sầu
Cười để người thương em còn hạnh phúc
Cười để rồi không trách kẻ ra đi
Tim vẫn đau giấu sau nụ cười ấy
Nhưng em ơi!
Tim đau rồi lành lại
Nào có gì không để thời gian bôi xoá
Người với người đi qua đời nhau là vậy
Yêu bao giờ cũng cay đắng mà em!
Kin Hoàng -