Có lẽ cuộc đời sẽ giản đơn hơn biết bao nhiêu khi mà mỗi người biết đặt mình vào vị trí của nhau để lắng nghe và suy nghĩ. Ai trong chúng ta, nhất là phái nữ mà chưa một lần yếu đuối trước những bất cập của cuộc đời. Người ta vô cớ đặt ra những quy tắc đến khó tin cho người con gái, khiến họ đảo lộn và mất thăng bằng giữa những bấp bênh trong cuộc đời. Là con gái, định sẵn là sẽ thiệt thòi mà, mà thiệt thòi thì cũng phải chấp nhận thôi...Kêu với ai, than với ai? Ai hiểu được để làm một cô gái tốt khó đến mức nào...
hạnh phúc có lẽ là một món quà đẹp nhất, nhưng đáng tiếc món quà ấy muốn có thật không dễ dàng. Người ta muốn hạnh phúc, người ta sẽ hy sinh, nhưng có những hy sinh vô nghĩa biết bao khi mà thật lòng chẳng biết hy sinh sẽ nhận lại được điều gì? Yếu đuối có lẽ đã là bản năng con gái, ai mà mạnh mẽ mãi được và cũng chẳng ai đủ tài để mang mãi bộ mặt lạnh lùng... Có thể đằng sau số phận ấy là một trái tim đã chằng chịt vết thương, có thể là một câu chuyện mà hồi kết của nó đã làm nữ chính thay đổi... Chẳng ai biết được và thấu được để sống thật hạnh phúc, một người con gái sẽ phải dẫm đạp và chịu đựng những điều gì...
Tôi có một người bạn, cô ấy rất xinh đẹp và tài năng, thế nhưng có lẽ cuộc đời đã không ưu ái cái đẹp đẽ tinh khiết ấy. Cô ấy không thể yêu người mình thích chỉ vì một lý do rất chi là cổ điển - không MÔN ĐĂNG HỘ ĐỐI. Cô ấy không thể làm nghề mình mơ ước chỉ vì nó không thể đem lại một mức lương đồ sộ so với tài năng và vốn liếng gia đình đã bỏ ra thời đại học... Và mỗi lần đi chơi cô ấy không thể uống rượu hay về khuya chỉ vì nó đã trở thành một chuẩn mực giới nghiêm của con gái... Nếu bạn là cô ấy, bạn có thấy hạnh phúc không? Bạn có thấy yêu đời không? Bạn có thấy thỏa mãn với những năm tháng tuổi trẻ đang đi qua hay không? Tôi sẽ nói đến vấn đề tuổi trẻ, và hẳn bạn cũng sẽ biết rằng tuổi trẻ của cuộc đời sẽ chỉ có một lần trong đời mà thôi...
Thanh xuân đẹp đẽ sẽ không qua lại hai lần trong một bến đỗ... Bạn sẽ tiếc nuối nó vì đã không thể làm những gì bạn thích, đã không thể khiến bạn hạnh phúc, đã không thể khiến bạn đi qua một cơn mưa rào hạnh phúc nhất trong cuộc đời mỗi người. Đừng để qua đi rồi mới thấy tiếc nuối và ân hận. Chẳng ai tắm hai lần trên cùng một dòng sông và cũng sẽ chẳng có vị thần nào đủ quyền năng để cho bạn làm lại mọi thứ...
Yêu người mình yêu, ăn gì mình thích, dám nghĩ dám làm và dám ước mơ... Hỡi tất cả những cô gái trên thế gian này, làm ơn đừng e sợ những chuẩn mực đã trở nên cũ kỹ và lỗi thời. Dừng khép mình vào trong một khuôn ghép ngoan hiền để rồi cuộc đời sẽ kết thúc thật nhạt nhẽo. Tại sao lại sợ? Tại sao lại cứ biến mình thành một người giống như bao người? Tại sao lại không tự mình hạnh phúc, tự mình yêu lấy thanh xuân của chính mình...?Tại sao nhất thiết là cứ phải hy sinh để rồi tổn thương, rồi đau khổ...Không đáng đâu nhé cô gái.
Vì em còn quá trẻ và còn quá nhẹ dạ để chống chọi trước cái vạn biến của tạo hóa đã định sẵn. Cô gái à, hãy cứ hạnh phúc thôi..! Đừng để cuộc đời đi qua mà đến bản thân cũng chưa biết điều gì mình muốn nhất. Thanh xuân sẽ chỉ đến một lần mà thôi... Em cần thiết chi phải hoài phí trong khi chính trái tim em đang rộn ràng khát khao được hạnh phúc. Người đời sẽ không thể hạnh phúc thay cho em được, vậy nên hãy học cách tự yêu lấy cuộc đời mình... Đến lúc nhắm mắt xuôi tay, em sẽ hiểu được em đã từng hạnh phúc hay chưa?
Bây giờ thì hãy hạnh phúc cho mình đi được rồi, con gái ơi!
Hà Ngân -