Hà Nội trở mình nhanh quá, gió đông đến vội vàng chẳng báo trước ai. Vừa mới hôm qua, cái nắng còn làm ta cáu gắt, thế mà hôm nay, nắng đã chẳng còn vương. Đông len lỏi vào từng ngóc ngách Hà Nội chỉ sau một đêm mưa gió. Bầu trời chỉ sau một đêm mà chuyển mình đến lạ. Mùađông Hà Nội như là một cô gái đỏng đảnh kiêu sa, chỉ khoác trên mình chiếc áo đông xám mỏng manh mà sao aiđi xa cũng nhớ đến da diết, cồn cào. Hà Nội lạnh rồi, anh có muốn nắm tay em....
Anh này, có phải người ta chỉ nắm tay khi cần ai đó cùng đi qua những giông bão của cuộc đời hay chỉ là cảm giác cần nhau khi gió lạnh về. Em cũng chẳng rõ anh có cần em như em đang cần anh lúc này. Hà Nội lạnh rồi, em chỉ cần anh nắm tay em thế thôi, để em đủ kiên tâm mà bước tiếp trên con đường đầy chông gai phía trước. Một cô gái 22 tuổi như em, sắp hết thanh xuân, cô đơn một mình quen rồi đâm ra nghiện. Em cứ mãi đợi anh đến, sao anh hoài trốn em.
Có phải anh chưa cần? Nhưng Hà Nội lạnh rồi, anh có thấy cô đơn? Ta tìm thấy nhau từ hai kẻ xa lạ, mà sao anh cứ cố giấu lòng, để cái lạnh đầu đông hành hạ bản thân đến kiệt quệ hao gầy. Lạnh rồi, nắm tay em thôi, để đi tới cùng trời cuối đất, để yêu thương thêm vẹn đầy, để cô đơn được đi trốn.
Anh này, nắm tay em rồi mình cùng nhau đi trốn, đi tới tận cùng của yêu thương. Em chẳng cần những hẹn ước xa xôi, chỉ cần anh bên em làđủ.
Này anh, chẳng lẽ anh cứ định để em cô đơn mãi thế. Rồi một ngày kia em chẳng thể đủ kiên tâm mà đợi anh thêm nữa thì sao. Không có anh em vẫn phải tự mình bước tiếp qua từng chặng đường chông gai, làm một cô gái mạnh mẽ độc lập. là những lúc mệt mỏi, em cần anh để dựa vào, vậy thôi. Đông Hà Nội làm con người ta thêm cô đơn. Có những ngày mưa giăng khắp lối, cái lạnh len vào từng kẽ hở qua tấmáo len dày, làm em thèm anh đến lạ. Thèm được ôm, được dựa, thèm được đôi bàn tay ấm áp của anh sưởi ấm...
Anh này, bao giờ anh mới đến nắm tay em, dắt em đi qua mọi ngang dọc, dài rộng của cuộc đời. Anh đừng chần chừ nữa, mình chỉ cần nắm tay thôi, được không anh.
Nắm tay em thật chặt, giữ tay em thật lâu
Hứa với nhau một câu trọn tới cuối con đường....
Huyền Tây -