Tháng năm với những điều bất chợt, nắng bất chợt, mưa bất chợt và hạnh phúc bất chợt. Anh là một chàng trai cũng đã từng yêu, từng đau vì một mối tình trong quá khứ nên khi bắt gặp đôi mắt em trong một chiều tháng năm, anh đã dễ dàng nhận ra trái tim em cũng đã trải qua một mối tình với nhiều vết xước. Anh những tưởng mình sẽ đủ mạnh mẽ để không bị nhấn chìm bởi đôi mắt chứa cả đại dương nỗi buồn của em, nhưng không! Anh đã tương tư đôi mắt ấy sau lần đầu gặp gỡ. Rồi mình yêu nhau, nhanh như cơn bão cấp 11, anh chưa bao giờ tin vào tiếng sét ái tình, nhưng giờ đây anh không biết dùng lý lẽ gì để giải thích cho điều này cả.
Em có những nỗi lo sợ đến từ cơn ác mộng là "quá khứ", anh biết chứ! Nhưng em à, anh yêu em, say mê em vì đó là em. Em của hiện tại chứ không phải là cô gái đã "già cỗi" ở quá khứ kia. Những tổn thương em đã từng trải qua, hãy để anh xoa dịu chúng bằng tình yêu của một chàng trai trẻ mà em vẫn hay gọi là "thằng hâm". Hãy nắm lấy tay anh, cùng anh làm những điều điên rồ nhất mà tình yêu có thể mang lại cho chúng ta. Có thể em chưa tin, nhưng tình yêu sẽ khiến chúng ta vượt qua tất cả.
Em này, anh sợ em ghen, ghen với cô gái mang tên "quá khứ" kia nên anh chỉ muốn được yêu em, là em của "hiện tại". Dẫu "tương lai" là một điều gì đó mơ hồ mà anh chưa thể tưởng tượng ra được, nhưng anh hứa là sẽ cùng em vượt qua tất cả. Dẫu em có muốn đẩy anh ra xa cuộc đời em vì những mảnh vỡ trong quá khứ kia thì anh cũng sẽ chẳng bao giờ thôi đeo bám em!
Anh cảm thấy mình thật may mắn vì được em yêu, bởi từ khi quen em, sợi dây thần kinh cảm xúc của anh rối loạn, bất phân nhịp, anh không biết dùng từ gì để diễn tả cảm xúc ấy nên chỉ có thể gói gọn bằng hai từ "hạnh phúc". Không hạnh phúc sao được khi em có thể cùng anh lang thang hàng cây số mà không hề than thở một lời dẫu trước đây dù từ nhà đến trường chỉ cách vài bước chân em cũng chẳng bao giờ đi bộ? Không hạnh phúc sao được khi em có thể thức cả đêm chỉ để cùng anh lang thang bờ hồ như hai hồn ma vô gia cư? Hai đứa mình đúng là "gái hấp" và "trai hâm" em nhỉ?
Em hãy yên tâm rằng anh luôn tin tưởng tuyệt đối vào tình yêu em dành cho anh nên dẫu em có gặp lại người cũ anh cũng không hề lo sợ. Anh chỉ biết thầm cảm ơn người đàn ông bất hạnh ấy vì anh ta đã buông tay cô gái mang tên hạnh phúc.
Ông bà ta có câu "chè Thái, gái Tuyên", anh thích ăn chè Thái và được yêu một cô gái Tuyên. Còn gì tuyệt vời hơn điều đó hả em? Vì thế, em này, anh yêu em, vì em là cô gái mang tên hạnh phúc. Còn em, liệu em có cảm thấy sợ khi có một "thằng hâm" đang quá đỗi yêu em thế kia?
Này cô gái mang tên hạnh phúc, cảm ơn em, cảm ơn người đầu tiên đã cùng anh trải qua những điều dở hơi nhất trên đời này. Yêu em!
Cộ Cay Cú -