"Người lớn ngủ chẳng sâu như trẻ nhỏ. Rất dễ giật mình. Thi thoảng tự nhiên lại đặt tay lên tim: "Mày ở đấy đúng không? Vẫn đập yên ổn đấy chứ." Dễ tổn thương. Dễ vỡ. Nhiều khi khóc như một đứa trẻ, nhưng cách khóc rõ ràng là khác ngày xưa. Cứ loay hoay đi tìm những câu trả lời, dù mọi thứ rõ ràng là có lời giải hết rồi đấy chứ... Người lớn thật ra rất khổ. Sẽ chẳng bao giờ được sống chỉ-vì-mình"
Thuở bé, ta thường thích xem những bộ phim truyền hình lãng mạn, rồi nhìn vào đó và ngu ngơ nghĩ rằng, lớn lên mình cũng sẽ gặp một bạch mã hoàng tử như thế, cũng sẽ sống bên nhau trọn đời, có những đứa con thật kháu khỉnh và đáng yêu. Nhưng, mãi sau này ta mới biết, đó chỉ là sự ngây thơ và ngộ nhận của những cái đầu mới tập tễnh hoặc chưa bước vào cuộc đời. Thật ra, cuộc sống này, để tìm kiếm được một tình yêu đúng nghĩa thực sự rất khó hay có người cả đời cũng chẳng tìm được thứ gì đó tương tự như vậy. Hoặc, có nhiều người, có lẽ vì không chịu nổi sự cô đơn nên vô tình cho phép bản thân mình dễ ngã vào lòng của một ai đó, để rồi khi hôn nhân trở thành nấm mồ nghẹt thở, mới chợt nhận ra rằng, "ô, thì ra ta đã có những phút giây suy nghĩ không thấu đáo như thế, đã có những phút giây để cho lí trí và trái tim xếp chồng lên nhau, tạo nên một mớ hỗn độn trong tâm khảm bản thân mình". Nên nhớ đừng vì quá cô đơn mà ngộ nhận cảm giác thích trở thành yêu...
Và trong những bộ phim truyền hình, kẻ thứ ba bao giờ cũng thua cuộc làm cho ta có niềm tin mãnh liệt đến điên dại vào "cái gì của nhau rồi cũng sẽ trở về bên nhau", nhưng này đừng có ngu ngốc như thế chứ, đời không như là phim, cuộc đời này không có một chút thủ đoạn thì không sống nổi đâu cô gái bé nhỏ ạ! Em không đọc báo mỗi ngày hay sao?
Chuyện chồng đánh vợ chỉ vì một con đàn bà ti tiện đầy rẫy trên mặt báo đó, nhìn chưa kĩ sao? Mà này, dù có mất lòng tin vào tình yêu thì cũng đừng để bản thân trở thành hạng người mà mình ghét nhất, được không? Trở thành kẻ thứ ba phá hoại hạnh phúc của người khác chính là hành vi sỉ nhục bản thân nhất, nghe rõ chưa! Hãy là một người con gái khôn khéo một chút, chăm chút cho bản thân một chút và điều quan trọng là hãy tự lập, bởi em không biết rằng bao giờ người ta sẽ chán mà bỏ rơi em đâu, thế nên khi bản thân biết tự lập, lúc ấy em sẽ thản nhiên BÌNH TĨNH SỐNG.
Thất tình không chết nhưng thất nghiệp thì sẽ chết, là chết đói đấy! Thế nên, ít nhất phải nắm trong tay mình một công việc. Nhưng với thời buổi như hiện nay, tìm được ông việc phù hợp cho mình thật sự rất khó, bởi lẽ công việc nào cũng cần hai từ "Nhan sắc". Thế nên, ta còn phải lo lắng cho miếng cơm manh áo, cho cuộc sống của mình.
Khi trưởng thành, hãy học cách nhìn nhận sự thay đổi. "Ai rồi cũng khác, chỉ là nhanh đến chóng mặt hoặc châm đến nỗi ta không nhận ra mà thôi". Có thể ta không để ý, nhưng bản thân ta cũng đang thay đổi từng ngày đấy chứ. Lúc trước, ta có thể là một cô gái xinh đẹp, hoạt bát nhưng dần dà, thời gian mài dũa, ta trở nên xấu xí và khép kín, đó chính là sự thay đổi quan trọng nhất. Đặc biệt, hãy nhớ rằng, không có bất kì một mối quan hệ nào bền vững cả, thế nên đừng quá tin tưởng vào một người hay một mối quan hệ nào đó, nó chỉ khiến ta thất vọng tràn trề khi vỡ lẽ mà thôi.
Hãy học cách cho đi và nhận lại. Đã qua rồi cái thời non nớt và suy nghĩ rằng "nhiều lúc cho đi là không cần nhận lại". Bởi, ta đáng nhận được những thứ xứng đáng giống như thứ mà ta cho đi. Nhưng mà, đời không như là mơ, nếu đã cho mà không được nhận hay thậm chí là còn bị mất, thì đừng buồn, cũng đừng tiếc, hãy mỉm cười và nói rằng "may quá, cuối cùng thì một món đồ đã cũ và một mối quan hệ không xứng đáng cũng đã có lí do để từ bỏ rồi".
Là người lớn, cần phải biết yêu thương gia đình. Bởi càng tiếp xúc, ta sẽ càng ghê tởm cái xã hội toàn những con người mang hai lớp mặt nạ ấy, trước mặt ta họ có thể cười nói khen ta tận trời mây, nhưng sau lưng em không biết rằng họ chê bai và sỉ vả ta như thế nào đâu. Nhưng đừng quên rằng ta còn có gia đình, đó là nơi mà những con người quen thuộc với ta nhất, là những người sẵn sàng gọi ta hai từ "bảo bối" dù ta có xấu xí như thế nào đi chăng nữa. Là nơi mà chỉ cần gối đầu lên tay mẹ, được ba ôm chặt ta vào lòng, được anh trai chọc cho ta cười một trận điên cuồng thì mọi muộn phiền sẽ tan biến đi. Gia đình - bùa phép xua đuổi con quỉ đau thương ra khỏi tâm trí mỗi con người.
Đó là tất cả những mối lo toan mà người lớn cần phải quan tâm, nó làm cho ta mơ về những ngày còn thơ ấu, vô tư, vô lo, vô nghĩ... Nhưng không sao, không sao đâu, cứ BÌNH TĨNH SỐNG!
Tâm An -