Tháng hai cùng những cái trở mình của đất trời sang xuân gọi một mùa yêu khe khẽ trở về. Bao lâu rồi ta chưa gặp lại nhau?
Tháng này, những con phố như nhộn nhịp hơn. Tiệm quà lưu niệm cũng đông khách hơn bình thường. Tháng tình nhân – người ta trao nhau những trời ngọt ngào, vội tìm lấy và nắm chặt một đôi bàn tay. Để mãi không xa rời, mãi sẽ không lạc mất nhau.
Riêng mình em vẫn bơ vơ, lạc lõng. Nhưng em không còn buồn!
Ngày ấy, vì em đã để tuột mất anh. Em không có quyền gì mà trách giận anh cả. Nơi đây, mãi mãi vẫn ghi dấu tình yêu hai ta.
Em nhớ, lởi tỏ tình của anh vào đúng ngày valentine. Em đã rất bất ngờ, rất vui sướng. Người em yêu cũng đã yêu lại em. Người yêu em cũng đã tới bên em. Hôm ấy, em còn nhớ rất rõ anh đã cùng em đi qua rất nhiều những con phố nhỏ. Kể em nghe những câu chuyện đáng yêu. Vài lần em trộm nhìn anh, nhưng rồi lại nhanh chóng quay đi, bởi những e thẹn trong em, trong cô gái lần đầu biết yêu đang lớn dần.
Bỗng dưng, em thấy đôi tay mình ấm nóng, được giữ chặt hơn. Và em nhận ra, anh đã nắm lấy tay em, thật chặt. Cái nắm tay đầu tiên vẫn vẹn nguyên tại con phố này.
Hôm nay xuống phố, em bắt gặp những đôi tình nhân. Họ dành cho nhau những cái âu yếm nhẹ nhàng. Gió rét vẫn còn, hơi ấm từ hai con người, hai trái tim đang rung động bỗng truyền cho nhau những hơi ấm tình yêu bất diệt, nóng hổi và cuồng nhiệt.
Mình em đang lạc giữa phố đông.
Đôi lúc, em ghen tị với những cô gái kia. Bởi họ đã và đang đắm say trong hạnh phúc. Được người mình yêu quan tâm, lo lắng. Nhưng em biết, em cũng đã từng như vậy. Thế là đủ!
Có rất nhiều hoa hồng và chocolate, chúng là những biểu tượng của tình yêu. Ai cũng muốn dành những bó hoa đẹp đẽ nhất cho người mình thương, ai cũng vội vàng vì không muốn để người mình yêu phải chờ lâu. Mặc cho bọn họ chen lấn, em chọn một bó cúc tím hoài niệm. Em đang nhớ về anh…
Vì anh biết em thích nhất hoa cúc tím, nên đã tỏ tình với em bằng loại hoa đó thay vì những đóa hồng. Em thực sự đã rất cảm động. Một người mà em cho rằng sẽ bên em trọn đời đã hiểu những gì em thích thì còn gì tuyệt hơn. Thế nhưng, ai ngờ…
Người ta bảo con gái yêu màu tím là sẽ hay buồn hay khổ. Em đã mặc kệ, cứ thương nhớ sắc tím hoài. Và giờ em mất anh!
Thế nhưng, sau bao ngày chìm đắm trong đau khổ, em nhận ra, yêu thương này vẫn vẹn nguyên như sắc tím không hoen ố. Chỉ là hoa đã chẳng còn tươi nữa rồi. Em đặt bó hoa trên kệ sách. Ngắm nhìn những cánh hoa rụng dần theo tháng năm, xa nhau âu là số phận.
Em mỉm cười, nụ cười thanh thản mang những nét an nhiên. Em tự do như gió, theo mây rong chơi và phiêu du. Em biết rằng mình đã từng yêu, yêu rất thật. Chỉ có điều tình yêu ấy quá ngắn ngủi mà thôi. Valentine này em không buồn! Em là một cô gái bán hoa, chính là hoa cúc tím cho những đôi tình nhân khác thường như hai ta. Để cầu chúc cho họ mãi hạnh phúc, bền lâu như màu tím, chỉ chúc thêm cho họ một chút may mắn để bên nhau dài hạn nữa mà thôi!
Yêu một người không khó, quên một người cũng không khó. Cái khó là làm sao để nhớ về người ấy mà lòng ta phẳng lặng, bình yên nhất...
Diệp Hương Tú (Mint) -