Vậy là chúng ta kết thúc, kết thúc thật rồi, còn tôi với đêm dài lê thê chờ mong bóng hình quen thuộc từ phía xa trùng khơi. Nhìn vào khoảng không tôi không dám tưởng tượng tổ ấm của anh, nơi anh tìm về hạnh phúc anh và cô ấy như cười nhạo tôi, chua sót quá tôi chỉ biết khép mi lại cho nước mắt lăn dài trên khuân mặt sầu thương.
Ảnh minh họa: nguồn internet
Tôi quen anh qua mạng xã hội, anh một người đàn ông thành đạt, công việc ổn định gia đình quá đẹp một người vợ, một câu con trai đầu lòng đó chả là mong ước của bao người đấy sao?. Tôi một cô gái 25 căng tràn sức sống, mọi thứ đều ở ngưỡng cửa tuyệt vời và có nhiều sự lựa chọn cho tôi. Chuyện sẽ chẳng có gì nếu như tôi coi anh như những người bạn.
Sau những ngày, những đêm chat với nhau chia sẻ tâm sự, anh kể về cuộc sống hôn nhân của anh rằng: " Anh với vợ anh sống với nhau không có tình cảm, lấy nhau chỉ vì lỡ ăn cơm trước kẻng, rồi vợ anh không hiểu cho anh công việc của anh mà chỉ tạo áp lực cho anh.v.v.v." Tôi lắng nghe, an ủi anh cố gắng xây dựng, vì tổ ấm xây thì khó chứ đạp đổ thì dễ lắm.Ngày qua ngày, chúng tôi tranh thủ từng giờ để được nói chuyện với nhau, có khi về đến nhà tôi chưa cần thay đồ vội vào mở máy tính để xem anh có gửi tin cho tôi hay không. Dần dần nhưng cuộc nói chuyện với anh nhiều hơn, chúng tôi trao đổi số điện thoại cuộc gọi vài ba tiếng, anh cũng nhắn tin với tôi mức độ ngày một thân thiết hơn. Vốn tính tôi dễ thương cảm động lòng, sau khi thu xếp công việc tôi có cuộc hẹn gặp mặt anh. Quả thực vẻ ngoài lịch lãm của anh rất dễ thu hút phụ nữ, tôi đã bị mê hoặc bởi con người anh, tính cách chân thành, cư xử lịch thiệp từ anh.
Ảnh minh họa: nguồn internet
Cứ như vậy, buổi café, buổi xem fim, bữa ăn lúc nghỉ trưa, những buổi tối đi dạo, bỗng dưng được quan tâm, nâng niu, tôi ngã vào lòng anh chẳng rõ từ khi nào. Tôi thành tình nhân của anh và anh cưng chiều tôi, tôi yêu thương anh coi anh như người chồng chính thức của mình. Tôi biết rằng tôi không thể danh phận đường hoàng làm vợ anh nên chẳng bao giờ tôi đòi hỏi anh phải cưới tôi. Hiểu được điều đó anh càng yêu tôi hơn, anh dối vợ con đi công tác nhưng thực tế anh đi du lịch cùng tôi, có khi qua ở nhà tôi, chúng tôi chung sống như một đôi vợ chồng, chính điều đó làm tôi nhầm tưởng và ngày càng lún sâu vào mối quan hệ bất chính này. Tôi bỏ mặc ngoài tai những lời đàm tiếu trong công ty, sự khuyên nhủ của bạn bè, hậu quả tôi phải gánh đó là áp lực từ dư luận tôi muốn bỏ cuộc nhưng rồi anh lại nắm lấy tay tôi thề non hẹn biển cho tôi niềm tin. Nói về tôi, cô gái 25 tuổi xuân công danh sự nghiệp chẳng còn gì lo nghĩ, chỉ cần thêm tấm chồng nữa là đẹp cuộc sống. Vậy mà tôi lao vào lưới tình, tự làm cho mình rối trong đống tơ vò đan xen cảm xúc hỗn độn lo sợ, bấp bênh. Sợ chuyện chúng tôi vỡ lở, sợ bố mẹ tôi biết chuyện mà đau lòng, sợ gia đình anh tan nát.v.v.v. Cảm giác đó nó đeo bám tôi thành những chuỗi lo sợ ngày nối ngày.
Đúng là không muốn người khác biết trừ khi mình đừng làm, chuyện anh có tình nhân cũng ảnh hưởng đến công việc của anh, hẳn vợ anh cô ấy cũng biết ít nhiều. Đến lúc này, anh mệt mỏi và tôi cũng nghĩ suy đủ rồi, chúng tôi quyết định buông nhau, trả nhau về đúng vị trí ban đầu.Tôi biết trước tất cả, biết rằng chúng tôi sẽ phải dừng lại, nhưng rồi tôi dối lòng, dối con tim cố níu giữ anh ở bên. Hạnh phúc ấy có chăng là hư vô, tôi khao khát được ôm lấy anh. Nhìn những thứ từng thuộc về nhau từng ký ức càng khiến cho lòng càng thêm đau. Trái tim tôi mỏi mòn vì nỗi nhớ anh, dẫu tôi có thể vui cười với mọi người nhưng không thể ngăn lòng nghĩ đến anh.
Ảnh minh họa: nguồn internet
Lựa chọn làm người thứ ba ư?. Tôi nào muốn, chỉ vì con tim khờ khạo trót yêu anh. Anh đâu biết sau phút bên anh ngọt ngào, tôi dõi theo anh, thấy anh hạnh phúc cười nói bên cô ấy tôi lại dằn vặt chính mình, dằn vặn lương tâm. Tôi tự hỏi mình, tôi đang làm cái gì thế này?. Tôi có còn nhân cách nữa không?. Tôi sai thật rồi. Phải chi khi ấy tôi dừng lại nghe theo lý trí không để mọi chuyện đi quá xa. Tôi – Anh chúng tôi đều là người có học thức, đều biết nhìn nhận mọi việc đúng sai, vậy mà một phút ham muốn, một giây yếu lòng tôi trở thành người phụ nữ thứ ba trong gia đình anh, anh là người chồng ngoại tình gian dối. Và giờ đây, mối quan hệ không ràng buộc, không rõ ràng vậy sao kết thúc lại rõ từng khoảnh khắc thế này?.
Hôm nay, chúng tôi trở về như hai kẻ xa lạ, tôi buông mình bên khung cửa chờ hoàng hôn phủ màu đêm đen. Làm sao anh thấu nỗi buồn đến tột cùng, riêng tôi hiểu rằng: "Nếu cam tâm "yêu" một người hết lòng không có nghĩa là điều ngược lại sẽ đến".
MIÊU ĐIÊN -