Yêu nhanh, yêu vội và yêu cuồng nhiệt luôn để lại những hệ lụy mà ta không thể lường trước được, nhất là đối với con gái. Câu chuyện phẩm hạnh của người phụ nữ luôn được xem trọng nhất là các nước phương Đông và cô gái trong bài viết đang trải qua những ngày tháng đen tối của cuộc đời vì lỗi lẫm quá khứ.
Tuy đang tuyệt vọng về cuộc hôn nhân của mình nhưng cô gái vẫn can đảm viết những dòng đầy chân thành và chất chứa tâm trạng để gửi đến các bạn nữ. Đồng thời qua bài viết cô mong muốn được trãi lòng mình và tìm được sự giải thoát cho mối quan hệ vợ chồng của mình.
Những lầm lỗi quá khứ luôn đeo bám người con gái đến suốt cuộc đời (Ảnh minh họa) |
Nội dung bài viết là câu chuyện của một cô gái từng có mối tình “sét đánh” với anh chàng cùng tuổi, chính tình yêu vội vàng và sự bồng bột của tuổi trẻ khiến cả hai vượt quá ranh giới. Ngày cô mất đứa con của mình thì cũng là ngày cô đau đớn nhận ra người mình luôn yêu thương cũng bỏ mình đi. Nỗi đau về cuộc tình lầm lỗi cứ đeo bám cô, khiến cô sống khép mình và trở nên bất cần.
Cuộc sống thầm lặng của cô cứ tiếp diễn cho đến khi cô gặp chồng mình thì những tưởng sẽ là kết thúc có hậu cho một cô gái luôn sống hết mình vì tình yêu. Nhưng trớ trêu thay, người mà cô từng nghĩ là người chín chắn và giàu lòng bao dung ấy lại trở nên lầm lũi và mắng nhiếc quá khứ của cô vì cô khó sinh con. Bao tuyệt vọng và tủi hờn phút chốc òa về khiến cô gái tưởng chừng mạnh mẽ lại một lần nữa ngã quỵ. Khi cô viết những dòng tâm sự này cũng là lúc cô có ý định tìm sự giải thoát cho cả hai.
Bài viết của cựu nữ sinh KTQD thật sự chạm đến trái tim nhiều người đồng thời còn là hồi chuông cảnh tỉnh một số bạn trẻ có lối sống buông thả và bồng bột về tình yêu, nhất là với bạn nữ. Sau khi vừa đăng tải trên trang NEU confession bài viết đã cán mốc 22 nghìn lượt thích và gần 1.500 lượt chia sẻ. Có thể thấy ngoài sự đồng cảm đối với nhân vật bài viết còn mang đậm tính thời sự và bài học khiến nhiều người suy ngẫm.
Thegioitre.vn xin trích nguyên văn “nỗi lòng” của cô gái muốn gửi gắm qua bài viết của mình:
Các bạn gái à, nếu các bạn không giữ gìn cái quý giá nhất của mình, thì sau này người chịu thiệt chính là các bạn đấy. Mình được lĩnh hội rồi, giờ cuộc sống mình chẳng khác gì địa ngục.
Mình là K51 của trường. Đầu năm 2, sau khi đi họp đồng hương thì mình có quen một bạn nam cùng khóa. Nói thế nào nhỉ… Chắc mọi người cũng biết kiểu tình yêu sét đánh đúng không? Mình với bạn ấy nói chuyện hợp kinh khủng, thế nên sau khi quen 1 tháng thì chính thức yêu nhau.
Quả thật quãng thời gian yêu bạn ấy rất hạnh phúc, cuộc sống của mình khi ấy chỉ xoay quanh giảng đường và bạn ấy mà thôi. Mình yêu tất cả mọi thứ thuộc về bạn ấy, vậy nên mình luôn tự nhủ rằng mình sẽ lấy người con trai này làm chồng. Rồi chuyện gì đến cũng phải đến, mình và bạn ấy đi quá giới hạn với nhau. Bọn mình càng hạnh phúc thêm.
Thế nhưng một năm, rồi hai năm, bọn mình mâu thuẫn ngày càng nhiều, mà hầu như là do lỗi của mình. Thế rồi bạn ấy nói lời chia tay, mình thì vẫn còn yêu bạn ấy nhiều lắm nên làm mọi cách để níu kéo, nhưng không được gì, chỉ nhận thêm sự chán ghét từ phía bạn ấy.
Sau khi chia tay, mình phát hiện ra mình có em bé, có lẽ do lòng tự trọng cao không muốn bị thương hại, mình quyết định giữ lại em bé mà không nói gì với bạn ấy. Nhưng chưa được bao lâu, thì mình bị đau bụng, nhập viện, bác sĩ nói mình chửa ngoài tử cung, phải phẫu thuật. Bạn ấy biết tin tới thăm mình, chỉ khóc và trách mình không nói cho bạn ấy biết, trách mình khiến cho bạn ấy cảm thấy dằn vặt, tội lỗi. Rồi, bạn ấy đi.
Cùng lúc mất cả em bé, mất cả bạn ấy, mình suy sụp đến tột độ. Nhiều đêm nằm mơ thấy em bé, bật dậy khóc nức nở, mình lại chạy đến phòng bạn ấy, mong lại được bạn ấy vỗ về, được ôm, được bạn ấy lau nước mắt và nói mọi chuyện sẽ ổn thôi. Nhưng không, lần nào cũng vậy, cũng chỉ là sự xua đuổi lạnh lùng. Mình nhận ra rằng mình phải tự vượt qua chuyện này.
Mình đóng cửa trái tim, không mở lòng với bất kỳ ai nữa. Rồi mình ra trường, về quê làm việc tại một công ty nhỏ, và mình gặp anh, chồng mình hiện tại. Nhưng có lẽ do vết thương lòng khi xưa quá sâu sắc, mình không muốn mở lòng với anh. Vậy mà anh cứ lặng lẽ, dịu dàng ở bên cạnh mình, quan tâm mình, mặc mình xua đuổi. Sau bao nhiêu năm, lần đầu tiên mình mới lại được cảm nhận cái cảm giác được nâng niu, được trân trọng.
Mình kể cho anh nghe chuyện quá khứ của mình, anh không những không trách mình mà còn thương mình hơn, và mình hoàn toàn đổ gục trước anh. Mình lại yêu, lại hạnh phúc trở lại. Chúng mình làm đám cưới, một năm đầu tiên đúng là như trong mơ, cứ nghĩ rằng bản thân đã có được happy ending cho riêng mình kia, thì tai họa ập xuống.
Mình khó có em bé, do di chứng phẫu thuật của ngày xưa, anh không còn dịu dàng nữa, anh say nhiều hơn, trong một lần say, anh to tiếng với mình, mình không ngờ rằng anh đem chuyện quá khứ ra đay nghiến mình, mình nghĩ là do mình sai nên mình nhẫn nhịn, một lần, rồi hai lần, ba lần, hình như anh quen hay sao ấy, giờ mỗi lần bực tức chuyện con cái là anh lôi quá khứ của mình ra đay nghiến, đến khi bình tĩnh lại hối hận rồi xin mình tha thứ. Cứ như vậy anh giết mình dần dần, mình sắp không chịu nổi nữa rồi.
Hôm nay, khi ngồi đây gõ những dòng này, mình đã quyết định viết đơn ly hôn, có lẽ mình phải tự giải thoát cho bản thân, và giải thoát cho anh nữa, lại một lần nữa quyết định không mở lòng thêm với ai nữa.
Các bạn gái à, nếu có thể, hãy cố gắng giữ gìn bản thân mình đến cùng, bởi vì con người vốn ích kỷ, mà xã hội phương Đông từ xưa đến nay đã có những định kiến nhất định, không có người đàn ông nào chấp nhận chuyện vợ mình không còn trong trắng trước khi đến với mình đâu.
Các bạn nam à, mình muốn nhắn nhủ với các bạn đôi điều. Hãy yêu thương, trân trọng lấy người con gái đang ở bên cạnh bạn, giữ gìn cho cô ấy, còn nếu không thể giữ gìn được, thì hãy có trách nhiệm đến cùng, đừng để thêm bất cứ người con gái nào phải rơi vào hoàn cảnh như mình.