Ngắm nhìn những cặp đôi tay trong tay hạnh phúc,tung tăng mọi nẻo đường,bất chợt chụp lấy khoảnh khắc người bạn trai cúi xuống buộc lại chiếc dây giày cho cô gái hay khe khẽ đưa tay vuốt nhẹ lên đôi má đang ửng hồng.Cũng có thể là một cô nàng yếu đuối hay hờn dỗi,đang khép nép bên cạnh một vòng tay ấm áp,yêu thương.Tưởng chừng đó chỉ là những giây phút giản dị trong cuộc sống nhưng lại là thứ người ta luôn kiếm tìm,cố gắng mọi cách để có thể đạt được, đôi khi còn phải đánh đổi bằng cả tính mạng.
Nhưng cũng có những sự cố gắng là vô nghĩa, tình yêu không có chỗ cho những kẻ toan tính,thủ đoạn cũng không dành cho những ai sở hữu, chiếm đoạt.Có được người đó trong tay nhưng sẽ chẳng bao giờ hiện hữu nơi trái tim họ,vậy khi đó tình yêu đâu tồn tại, mạnh mẽ nói lời buông tay cũng là một thứ hạnh phúc bạn à!
Buông tay là không còn ở bên cạnh nhau,không còn yêu thương đúng nghĩa.Là mỗi khi nhắc lại cảm thấy lòng nặng trĩu suy tư,là cố gắng quên đi một người đã từng yêu rất sâu đậm,là nhói đau ở lồng ngực trái.Là một tiếng thở dài.Là những vết cắn tím môi.
Khi người này bị tổn thương thì người kia cũng đâu hạnh phúc gì,họ cũng tổn thương đấy nhưng chẳng bao giờ nói ra và người kia cũng sẽ chẳng khi nào hiểu được.Tình yêu có đôi khi cần những khoảng lặng,im lặng để biết ta cần nhau nhưng cũng có khi là mất nhau mãi mãi. Nhưng cứ than vãn,trách cứ,đỗ lỗi cũng chỉ làm nhau thêm đau đớn,nặng lòng.
Tình yêu không tồn tại ở nơi có một người luôn cố gắng níu kéo còn người kia lại phũ phàng,dứt khoát rời xa,một khi trái tim đã lạc nhịp,đã không còn thể bước chung một con đường,tại sao lúc đó không thể nói lời buông tay.Buông tay không phải là chấm hết cũng chẳng phải là một cái kết buồn cho cuộc tình mà buông tay để nắm giữ một bàn tay khác.Là để cả hai có thể tìm cho mình một hạnh phúc mới.
Buông tay chỉ là không còn được nắm,không còn được bên cạnh nhau,không thể trao cho nhau những nụ hôn ngọt ngào cũng chẳng thể quan tâm một cách công khai nhưng buông tay đâu có nghĩa là buông bỏ.Chỉ là cố quên đi thể xác của một người nhưng tình yêu đó thì vẫn còn mãi,vẫn có thể âm thầm dõi theo hay quan tâm lặng lẽ tới họ.Nhưng cũng chỉ là thầm lặng mà thôi.
Buông tay đâu phải là kết thúc buồn,buông tay để học cách yêu một người bằng cả sự bao dung,cao thượng.Là học cách đương đầu với những thử thách,đau đớn tận cùng của tình yêu.Và cũng là cách giúp ta biết chấp nhận những tổn thương, những vụn vỡ sau một mối tình.
Đôi khi trong cuộc đời cũng nên trải nghiệm tất cả những cung bậc cảm xúc,dẫu biết rằng có những thứ sẽ khiến bạn trở nên chai sạn,đau khổ nhưng cũng hãy cố gắng bước đi chứ đừng buông xuôi và ruồng bỏ.Đi tiếp để bạn thấy rằng phía sau những cơn mưa là những ngày nắng hạ,phía sau nụ cười là những giọt nước mắt và phía sau sự hiện diện của một người vẫn có những kẻ lặng thầm ra đi.
Buông tay là một lúc nào đó nhìn thấy người đã từng là của mình đang sánh bước bên một bàn tay khác,trên môi là nụ cười hạnh phúc, ánh mắt là yêu thương và đôi môi là sự ngọt ngào.Khi đó bạn có thể thở phào nhẹ nhõm,bạn nhận ra rằng bản thân đã có thể học cách kìm nén mọi nỗi đau,không còn để những cảm xúc điên rồ chi phối để tất cả mọi thứ được bình an,để một tình yêu vẫn còn sống mãi trong hoài niệm xưa.
Nhắm mắt lại và cảm nhận những yêu thương, nắn nót viết vào trang nhật kí dòng chữ:"Buông tay cũng được gọi là một thứ hạnh phúc"
Thanh Vân -