Người đàn ông ấy đêm đêm ôm em ngủ say giấc, ngày anh hối hả lo cơm áo gạo tiền cho tổ ấm của chị. Người đàn ông ấy vui vẻ đến với em cho em hơi ấm an toàn, cáu bẳn nổi nóng với chị khi anh ấy mệt mỏi.
Người đàn ông ấy quần áo lịch lãm đưa đón em, nồng nặc hơi men, áo quần xộc xệch về chị lo. Người đàn ông đó cùng em đi những nơi em muốn đi, đến những nơi anh ấy muốn đến cùng chị. Người đàn ông đi qua cuộc đời em nhưng lại dừng ở bên chị.
Anh ấy thuộc về ai?.
Anh ấy chỉ đến bên em khi những cuộc vui thâu đêm và giải tỏa ham muốn, che giấu muộn phiền, trút bỏ lên em. Bản thân nhận ra tất cả, nhận ra em chỉ là người thứ ba, kẻ ngược lối đi vào hạnh phúc của chị chỉ để đánh đổi vị trí làm cô bồ nhí. Em bỏ mặc ngoài tai lời thị phi, em ghen ngược với chị, thèm muốn có được vị trí của chị, đàn bà ấy mà khi yêu là quên hết lối về, ích kỷ vô cùng.
Tình yêu không có lỗi, lỗi do người yêu mù quáng.
Đứng từ xa, nép mình vào dãy tường đá kia là anh, là chị, là gia đình hạnh phúc vợ tiễn chồng đi làm mỗi sáng, là bữa cơm sum vầy tào lao câu chuyện vợ chồng.... Giản đơn thế thôi mà em thèm được như chị. Em chỉ cần một gia đình để chăm lo, một người đàn ông như anh ấy, sớm tối đầu gối tay kề. Còn gì hạnh phúc hơn khi được nấu món ăn anh ấy thích, giặt những bộ cánh sạch tươm tất chuẩn bị cho anh ấy trước giờ đi làm, cùng anh ấy ngao du khắp nơi. Bấy nhiêu thôi, mà sao anh ấy giành hết cho chị.
Em là gì giữa bộn bề cuộc sống của anh ấy?.
Đằng sau người đàn ông thành công đó có chị kề vai chung đôi, và sau bao sóng gió anh ấy vẫn trở về với chị. Em ngưỡng mộ chị, ở nơi chị có sức hút mãnh liệt, một người đàn bà thông minh nắm giữ người đàn ông một cách khôn khéo. Chị biết ngoài chị còn có em, chị biết mọi thứ vậy sao chị chịu đựng nỗi đau đó? Chẳng ai có đủ sức chịu đựng, nhưng khi làm mẹ, làm vợ thì phụ nữ họ sẵn sàng hy sinh tất cả cho mái ấm của mình.
Chị ấy quá tuyệt anh à!. Cư xử khiến em vừa tủi, vừa đau mà chẳng thốt nên lời, ngồi lặng trong quán café nước mắt lưng chừng, chỉ cần một lời nữa là bao nỗi đau trong em trào ra, nhưng chị buông bỏ câu chuyện ở đó.
Từng lời chị nói, như dăn dạy cho cô em gái nhưng sao chua xót tột độ, giọng chị nhẹ nhàng, ấm ngọt còn vẳng trong không gian cuốn lấy tâm can em: " Em đừng làm mình tổn thương mãi như thế, chị nghĩ mãi mới tìm gặp em, em là người hiểu biết, em cũng nhận ra "Tình yêu chân chính không phải tình yêu thấp hèn, cha mẹ sinh mình ra không phải để người khác giẫm đạp, nhưng cũng đừng giẫm đạp lên người khác".
Nói xong chị đứng lên ra về, từng bước đi của chị đầy sự kiêu hãnh, mạnh mẽ. Phụ nữ thông minh luôn có cách cư xử thâm độc, không cần đánh ghen vì ghen mà đánh chỉ là đánh cho bõ ghét. Nhưng chị chỉ ghen, và ghen quá chuẩn mực khiến em chỉ biết câm lặng.
Ngoài trời, nắng vẫn rực chói chang em không còn muốn ngược nắng để yêu anh nữa. Cầm chiếc điện thoại lên nhắn dòng tin "Em muốn dừng lại" rất nhanh không chút đắn đo và rồi vội đi nhanh rời khỏi chốn đông người, em sợ ai đó thấy mắt em ngấn lệ, sợ họ thấy em yếu đuối hay chính em sợ em chạy đến bên anh nên em chạy trốn con tim mình.
Cô bồ nhí vẫn thua kém chị chẳng thể mạnh mẽ như chị, và vẫn lặng nhìn tổ ấm của chị từ phía xa – khao khát – mong đợi....
Thế giới này phụ nữ thông minh rất nhiều, phụ nữ giỏi không thiếu, nhưng đàn ông họ cần người phụ nữ hiểu họ để yêu.
MIÊU ĐIÊN -